Tác giả | : | Nguyễn Ngọc Hạnh |
---|---|---|
Nơi xuất bản | : | Hà Nội: Hội Nhà văn, 2018 |
Thông tin trách nhiệm | : | Nguyễn Ngọc Hạnh |
Mô tả vật lý | : | 139tr. Bìa mềm hình minh họa 13x20,3cm |
Tóm tắt/ chú giải | : | “Phơi cơn mưa lên chiều” là sự chuyển động, là dòng chảy, là sự dạt trôi, đôi khi lạc trôi. Tất cả các câu thơ, bài thơ đều chuyển động… Thơ của Nguyễn Ngọc Hạnh vốn là thơ của những điểm chạm cảm xúc. Những bài thơ để lại ấn tượng là bài thơ giăng mắc được những điểm chạm ấy. Cảm xúc của ký ức, từ ký ức. Đôi lúc anh có triết lý thì cũng trên cái nền cảm xúc và nỗi hoài niệm đến cạn kiệt tâm can. “Khi chạm gót nẻo đời vô ngã/ Là tôi bước tới phía sau mình/ Chân trời mờ mịt còn xa lắm/ Cho tôi dừng lại để hồi sinh”. Thật không dễ để có thể tự “bước tới phía sau mình”, nếu người không “đi” trong nỗi suy nghiệm rất bất thường, và biết “dừng lại để hồi sinh”. |
Đề mục | : | |
Ngôn ngữ | : | Vie |
DDC | : | 895.922 14 / N573-H23 |
SĐKCB | : |
|